Ngày tổ chức quyên góp, An, nó và các bạn trong đội tình
nguyện bê thùng quyên góp đi khắp trường lúc đầu giờ học. có bạn đóng
góp tiền, bạn thì quần áo cũ, bạn thì sách vở truyện, báo chí vv…
Nó lướt qua Tôm, bước lên bục
- thay mặt các em xóm chài, xin cảm ơn sự tấm lòng của các bạn
*****
- vậy là chúng ta có được 8.679.000 tiền mặt 31kg đồ cũ và rất nhiều bộ
sách giáo khoa các lớp- chị Châu cười thông báo với mọi người trong đội
- cũng khá đấy chớ- nó nhe răng
- nhờ bé Minh- An xoa đầu nó
- à, Chí Hiếu lớp em quyên góp nhiếu nhất đó, nó đưa chị 2 triệu 4, với
cả đống quần áo, sách vở cũ, chị nghe đâu là tiền nó làm thêm 3 tháng hè
vừa rồi- Chị Châu nói với nó
- ….thiệt không chị?!
- Thiệt!
“ không ngờ cái Đầu Tôm cũng có lòng thế-- @: chớ sao, không biết thôi tui thương người lắm á- Tôm bon chen”- nó suy nghĩ.
Hôm sau đi học nó muốn cảm ơn Đầu Tôm làm lành nhưng vừa vào lớp thì nó đã bị chỉ mặt
- a, cho Heo làm thủ môn- Duy Heo chỉ nó
- ????
- Ok, vậy là xong- cả lớp nó vỗ tay
- ????
- Đá banh nữ tranh cúp vô địch ở trường, ai không tham gia hạ hạnh kiểm- Tôm nghiêm nghị
- Ơ!- nó la lên- biết gì đâu mà banh với bóng
- Không biết thì sẽ biết- Tôm quay về chỗ.
Buổi chiều 12 cô nàng lớp nó lao vào giành 1 trái bóng, nhìn đám con gái
ì à ì ạch tranh nhau quả banh, đám con trai cười lăn cười bò.
- ở đó mà cười, không đá nữa- Trinh tức giận
- cùng lắm bỏ điểm thi đua- Vân 3D nhăn nhó- mệt quá
- biết gì đâu mà đá- Quỳ ngồi thở hổn hển.
nhìn cảnh đám con gái mất khí thế, Tôm bực mình quát
- làm trò gì vậy, bỏ cuộc là cho tụi lớp khác thấy C8 không có chí, chúng ta là những con rùa rụt cổ à
- đúng, anh em chúng ta phải giúp chị em phụ nữ đá được cho xứng mặt nữ nhi C8 xinh đẹp thể thao hay- Phát Hàn Quốc cao giọng
- 1, 2, 3. we are pro, oh yeah, we are pro, oh yeah. The zoo-it’s me -C8, C8 no.1- khẩu hiệu lớp nó được hô vang.
Những buổi chiều sau giờ học lớp nó tập rất tích cực, để cổ vũ tinh thần
chị em “bóng bánh” ngày nào sau giờ tập cũng là tiệc chiêu đãi trái cây
ướp lạnh bà Thọ, gỏi bò khô-há cảo- tàu hủ đá Lý Tự Trọng, không thì
cháo hải sản Chu Văn An, chè Lê Thánh Tôn, sinh tố Hoàng Hoa Thám…( chẹp
chẹp, toàn món ngon không à, thèm quá ^^).
Hôm nào trời nóng thì cả lũ lại đèo nhau xuống biển hóng mát rồi về.
Ngày thi đấu vòng loại cũng tới, trận đầu tiên lớp nó gặp C11, bước vào
sân bóng với khí thế hừng hựt chị em nhà ta đã chuẩn bị chiến đấu thì
nhận được tin lớp kia bỏ cuộc, thế là ung dung bước qua vòng loại, ngày
thi đấu tiếp theo lớp nó gặp C3
- haha, trận này mà chị em nhà ta không thắng mới sợ, bọn C3 toàn là ẻo lã- Khương cao giọng
- tui mày chuẩn bị nắp xoong chưa?- Phát hỏi
- chi mày- Duy Heo làm mặt ngố
- cổ vũ- cả đám đồng thanh.
Đúng như dự đoán, lớp nó thắng đậm với tỉ số chung cuộc 7-0 và vào thẳng
vòng chung kết, tứ kết lại bỏ cuộc( bóng đá nữ mà ^^), nhưng trong lúc
thi đấu do va chạm với 1 tiền vệ lớp bạn mà nó bị trật tay, nó cứ nghĩ
là không sao nhưng ngày hôm sau, cũng là chung kết tay nó xưng to đau
lắm nhưng nó cố gắng thi đấu tới cùng.
- hôm nay là trận cuối, đá với C9 nữa chớ- Tuấn lo lắng
- gặp con Nha Trang là xong phim, con đó được vào đội tuyển tỉnh- Anh Hùng gật gù.
- Heo ráng nha, thấy con Nha Trang nó lên là phải quan sát kĩ, chụp cho chắc chắn nhá- Huy bê đê động viên.
- Mấy bà con gái kèm chặt con nhỏ Trang dzô, cứ chơi chiến thuật bu cũng
được( nghĩa là 1 đám con gái cứ thấy banh ở đâu là nhào dzô)- Khương
chỉ đạo
- Nè, đeo vào- Tôm chìa đôi găng tay cho nó
- Cảm ơn- nó cười- C8
- 1..2..3 we are pro,oh yeah, we are pro oh yeah, the zoo- it’s me- C8,
C8 no.1- yeah- lớp nó đập tay với khí thế quyết tâm giành cup vô địch.
Tiếng còi của thầy Chiến vang lên, 20 đứa con gái nhào dzô, lúc này
không phân biệt hậu vệ hay tiền về cứ thi hành chiến thuật “Bu”, 15’
trôi qua không có gì nguy hiểm cho khung thành 2 đội.
20’ không khí nóng bỏng vẫn không giảm trên sân cỏ, tiếng khẩu hiệu C8
vang lên, tiêng khua nắp xoong inh ỏi, tiếng còi của thầy….
5’ phút cuối cùng của hiệp 1, khi mọi người nghỉ rằng tỉ số hòa thì may
mắn thay, từ vị trí góc trái của khung thành lớp, Ngọc sút thẳng banh
bay chéo góc vào cầu môn C9 trước con mắt ngạc nhiên của bao người, ai
cũng bất ngờ trước cú sút của Ngọc.
- VÀO- tiếng đám con trai lớp nó la to, thầy Chiến thổi còi công nhận
bàn thắng và kết thúc hiệp 1, đám con gái bay lại ôm Ngọc, tụi con trai
chạy lại mang nước, khăn, hò reo vì bàn thắng quá đẹp của Ngọc
- Bà Ngọc im im mà dấu nghề nha- Phát chọc
- Hên xui thôi- Ngọc cười
- Ráng giữ tỉ số tới cuối hiệp 2 nha- Huy động viên
- Bây giờ thế nào tụi nó cũng xông lên, mình phải lo thủ gôn- Tôm chỉ đạo- xíu nữa lớp mình lui về thủ hết, đừng có lên nữa
- Hễ mà thấy con Trang nó lên là nhào dzô phá bóng, đá ra ngoài biên đi- Diễm My( Hòa)
Sau giờ giảo lao trận đấu tiếp tục
Đúng như dự đoán thua 1 trái và cũng là trận cuối, C9 tấn công dữ dội
với tinh thần “ không còn gì để mất”, lớp nó bị ép gôn nhiều hơn, trọng
trách lúc này đè lên vai nó, những cú sút của các nhỏ khác không sao,
nhưng với cú sút đầy uy lực của Trang lần nào nó cũng cố hết sức bắt
bóng, cái tay của nó lại càng đau buốt. do tranh chấp và có lỗi xảy ra
nên lớp C9 được hưởng 1 quả phạt đền. mọi người nín thở khi trước mắt no
là Trang
- heo ơi cố lên, heo ơi cô lên- đám con trai cổ vũ.
Nó tập trung tin thần. tiếng còi cất lên, trang từ từ chạy tới quả bóng,
cô bạn giơ chân nó đoán được đường bóng bay người chụp, nhưng cú bóng
bay chệch lên trên đầu, nó đưa bàn tay ra, dùng hết sức bay người, quả
bóng đập mạnh vào cánh tay nó bật lên, nhanh như cắt trang chạy lên đá
bồi thêm phát do mất đà và tay đau nó té nhào trước cú đá thứ 2
- Vào- đám con trai C9 hét vang.
Lớp nó xụi lơ. Hết hiệp 2 tỉ số 1-1.
- không sao, bậy giờ sẽ đá penalty, cái này thì không lo, tụi kia đá pennalty yếu lắm- Diễm My xua tay
tiếng còi vang lên, trái thứ 1 của C9 bị hỏng, bóng bay ra ngoài gôn.
Trái thư 1 C8, Ngọc sút mở màn- Vào
Trái thứ 2 C9, Nha Trang, nó chăm chú, cô nàng chạy lại, nó đoán hướng
chuẩn bị đổ người thì cô bạn đổi hướng sút thẳng làm nó lở đà ngã nhào.-
Vào
Trái thứ 2 C8, Trinh đen sút- không vào
Trái thứ 3 C9 – không vào
Trái thư 3 C8, Vân 3D- Vào
Trái thứ 4 C9- Vào
Trái thứ 4, Quỳ- không vào
Tỉ số đang đều nhau 3-3.
Trái cuối cùng C9- không vào.
- Heo ra đá đi- Tôm đẩy nó
- Ơ
- Đá đi, cố lên
Đứng trước khung thành, nó tập trung, sút- VÀO
Vậy là lớp nó đã dành chức vô địch.
Hôm sau trước toàn trường, lớp nó nhận cúp trước tiếng vỗ tay của toàn trường
- có thế chứ lớp ta mà, C8 no.1- lớp nó hét to
Mọi người nắm tay nhau giơ cao, Tôm cũng nắm tay nó đưa lên
- Á- nó nhăn mặt
- Sao trật tay rồi- Tôm lo lắng
- Không sao
- sưng như dzị mà còn nói không sao- Tôm nắm chặt tay nó- lát về đừng đi xe buýt, để Hiếu chở về cho.
- …..
Cả buổi hôm đó, Tôm cứ liên tục hỏi thăm nó tay có đau không, nó thì cứ
liên tục lắc đầu. bên kia có anh mắt lẵng lẽ dõi theo 2 đưa nó.
- ra đứng trước cổng chờ nha, Hiếu đi lấy xe- Tôm chạy nhanh xuống lầu
- tự nhiên nay đổi xưng hô- nó nhún vai, bước xuống cầu thang
- Minh ơi- Nhi
- Nó quay lại- có gì không Nhi
- Nhi muốn biết … Hiếu và Minh có quan hệ thế nào, Minh đang làm bạn gái của Hiếu à- Nhi lo lắng
- Ơ, à chuyện này- nó lúng túng
- Nếu không phải thì Minh giúp Nhi 1 chuyện được không?
- ???
- #$$%^%&^*& Mấy ngày liền nó nằm nhà, vừa muốn tránh Nhi, vừa muốn nghỉ cho tay khỏe lại.
“kính kong”
Nó chạy xuống lầu, mở cửa nhà
- Hạ!
- Chị khỏe chưa
- ừ cũng tàm tạm
- anh 2 kêu em qua chơi với chị cho đỡ buồn
- anh 2 đâu
- ảnh đi đâu đó với chị Nhi rồi
- à, ừ….
…………………………………………………………………………………………………………..
Tại GMC café
- cho 1 screwdriver và 1 havery wallbenger-Nhi
- đổi havery lấy blue ocean- Hiếu
- thay đổi
- không muốn hoài niệm
- cười- cảm ơn Hiếu đã cho Nhi 1 cơ hội
- …..
………………………………………………………………………………………………………….
- Heo!- Tôm cười tít mắt khi thấy nó đi học
- Đầu Tôm, mới sáng ra muốn gây sự à- nó cười nham
- Ok, hỏi thăm xí thôi mà, cả mấy ngày không gặp ngứa mỏ mà không có ai cãi nhau
- Đồ quỷ già
- Heo con
- Nín
- Không
- Nín
- Không
- Của Hiếu nè-Nhi chìa hộp xôi ra trước mặt Hiếu làm gián đoạn cuộc tranh cãi của 2 đứa nó
- Hơ, mất hứng- Quỳ thở dài, quay lên, không quên liếc Nhi 1 cái
Thấy Nhi nó ngồi xích ra xa Tôm hơn, mắt nhìn ra phía của sổ, gió đang lùa qua tóc nó, khẽ hát
“You are the dancing queen, young and sweet, only seventeen
Dancing queen, feel the beat from the tambourine
You can dance, you can jive, having the time of your life
See that girl, watch that scene, dig in the dancing queen”
Tôm ngó sang nó, tính kêu nó ăn xôi chung chợt thấy nó…dễ thương, mái
tóc dài bay nhẹ trong gió, ánh mắt nhìn xa xăm, da trắng hồng dưới nắng
nhẹ, cái mũi tẹt tự nhiên lại xinh xắn….
- ê Hiếu, cho tao ăn với- Duy Heo khều Hiếu
- …..
- Hey! Duy Heo quơ tay trước mặt nó
- Hả?! – Tôm hoàn hồn.
- Cái thằng, làm gì mà nhìn con Heo say đắm, hay mày bồ kết nó thiệt đi cho anh em có chầu ăn thơm bơ nào
- Mơ đi ku
- Thơm bơ là sao- nó xen ngang
- Là chùa, giống bay mùi nhang đó, mùi bơ thơm hơn- Duy Heo nhe răng.
- Oh, thanks!
…………………………………………………………………………………………………….
- happy birthday to you, happy birthday to you….
Hôm nay làm sinh nhật cho Chí Hiếu và Quỳ.
- khui quà đi- Huy bê đê nháy mắt
- giờ á?- Tôm nhăn mặt
- mở đi, mở đi- cả lớp vỗ tay.
Tôm ta bóc gói quà mà mặt rất hồi hộp trong ánh mắt chờ đợi và những nụ
cười bí hiểm, rút cái vật mà ai cũng mong đợi từ trong hộp quà ra… 1 cái
underwear màu xanh
- ( cười ngượng) đúng size đúng màu luôn, cảm ơn nhá- Tôm nhe răng
- Chuyện, Heo đã ra tay là phải đúng cỡ phải không Heo?- Trinh nhìn nó cười cười
- Con khỉ- nó hăm Trinh
Đêm noel trời se se lạnh, không tuyết rơi như bên Anh, không có gà tây,
không có trang trí cây thông Noel và không có gia đình, nó cảm thấy
trống vắng và nhung nhớ, nhưng lại thấy được sự ấm áp bên những đứa bạn
đang cùng nó tay trong tay đi dạo phố. Cả đám chen chúc trong dòng người
đi nhà thờ Núi- nhà thờ lớn nhất thành phố, cổ kính và uy nghi.
Đám nó ráng chờ đến 12h để được vào xem lễ.
Nó đứng trong khuôn viên của nhà thờ, phóng tầm mắt bao quát cả 1 góc
thành phố, mọi người vẫn đang kéo về nhà thờ trung tâm. 12h- tiếng
chuông nhà thơ ngân vang, mọi người chúc nhau
- merry christmas!
Nó ôm những đứa bạn vào lòng, vẫy tay và khẽ rít lên vì trời lạnh, nhưng với nó vẫn có cái gì đó thiếu vắng…
- merry christmas! A gift for you- 1 người khách tây trong bộ đồ ông già noel tặng nó 1 món quà
- thank you! Merry christmas!
- Lạnh không- Tôm hỏi nó
- Không, bình thường mà- nó lắc đầu
“ người ta muốn ga lăng xíu mà cũng không có cơ hội”- Tôm nghĩ.
- cảm ơn vì những gì mà Hiếu đã làm cho Minh- nó nói nhỏ
- hả, Hiếu không nghe thấy gì cả- ồn quá
- à, không có gì, nó nói lớn, chỉ là Nhi đang tìm Hiếu kìa- Nó chỉ tay về phía Nhi
- Hiếu không muốn trở về với quá khứ- Hiếu nhìn thẳng vào mắt nó. Nó
tránh ánh đó của Hiếu, nó hiểu hoặc hay đang cố tình không hiểu, chỉ đơn
giãn nó đang chông chênh. Nó không biết rằng vị trí quan trọng trong
tim nó đang dần bị thay thế….
***
Đang ngồi gặm bánh mì với đám bạn thì thấy Duy Heo lén lút cất cái gì đó vào cặp, Quỳ ra hiệu đưa cho xem
- bà con gái, coi làm gì?- Duy heo giãy nảy
- đưa- Quỳ nghiêm mặt
- không, tò mò là 1 đức tính xấu- Duy Heo lắc đầu
- khỏi đưa cũng biết, lại phim 3X chứ gì, mấy ông chỉ có cái đó mới tỏ
thái độ vậy thôi- Trinh đen nói lớn, vừa nói vừa nhai bánh mì.
- ẹc, biết mà còn hỏi
- mấy cái đó mà cũng phải giấu giếm àh- nó ngạc nhiên.
- ặc ặc, văn hóa phẩm đồi trụy đó bà- gấu mẹ vĩ đại Phan Trâm nói với nó
- vậy à! Nó càng ngạc nhiên
- nhỏ này cứ y như cung trăng- Gấu mẹ nhìn nó
- đây là Việt Nam- Trinh nhún vai
- coi thì coi thôi nhá, bậy bạ là chết đó- Quỳ nhìn đám con trai nghiêm mặt
- biết rồi ( cười)- đám con trai đồng thanh( chỉ được cái dzụ đồng thanh là nhanh)
( The Zoo: cả lớp có 30 mạng thì hơn 20 mạng bị gọi là động vật rồi: gà,
heo, gấu, ngựa, quạ( mỏ quạ)… và từ các khóa trước thì trên cửa lớp đã
ghi dòng chữ to đùng 2 bên cửa ra vào “ THE ZOO- C8”)
Sáng nay, trường nó đang cùng nhau cầu chúc cho thầy Mạnh khỏe lại, thầy bị tai bạn giao thông cơ hội tỉnh lại rất khó.
- các bạn cho mình gấp 1 con hạc bỏ vào thùng này, bọn mình đang quyên
góp cho đủ 1000 con hạc đổi lấy 1 điều ước cho thầy Mạnh- giọng bí thư
đoàn trường
Mọi người trong lớp đều lấy giấy ra gấp.
Hiếu nhìn nó
- tin vào 1000 con hạc giấy à?
- sao không tin, chỉ cần có niềm tin là ước nguyện sẽ thành hiện thực,
gấp cho thầy 1 con- nó chìa tờ giấy cho Hiếu, cậu bạn không nói gì, khẽ
mỉm cười và gấp.
( 1000 con hạc đổi lấy 1 điều ước, sau khi mình đã ra trường thì được
biết thầy Mạnh đã khỏe lại, lúc trước thầy đang đi trên đường thì tài xế
xe tải bất ngờ mở cửa khiến thầy bị té chấn thương sọ não, phải lấy não
ra ngoài nuôi… cũng may thầy đã bình an, thầy rất tốt và vui tính) 12.Vui và Buồn
Dạo này nó và Đầu Tôm không còn cãi nhau thường xuyên( không có nghĩa là
không có cãi ^^), và tự nhiên hắn ta xưng hô lịch sự hơn với nó( không
có nghĩa là quên gọi nó Heo), nó cũng thay đổi đi suy nghĩ của nó về Đầu
Tôm rất nhiều, 1 người nóng tính, có tài lãnh đạo ( cả 1 đám lu la lớp
nó đó), nhưng thật tâm rất quan tâm bạn bè, và biết suy nghĩ.
Tuy nhiên, nó không muốn tiếp xúc với Đầu Tôm nhiều vì đã hứa với Nhi,
mỗi lần thấy Tôm và Nhi là nó có cái gì đó khó chịu, tránh né.
Nhưng đám cưới của cậu và cô Ngọc đã kéo nó gần hắn hơn.
- thầy xin mời cả lớp đến dự tiệc đám cưới của thầy- thầy Hòa hân hoan
- chúc mừng thầy
- thầy ơn, phải hậu tạ ông tơ bà nguyệt tụi em nhiều nhiều vào nhá
- học sinh nghèo, không có phong bì đỏ được không thầy ( nghèo gì mà nghèo, toàn là ở “ lô cốt” đi “ xe tăng” không à)
- không sao, các em đến là thầy vui rồi
- dạ, lớp sẽ có mặt đông đủ- Hiếu nói dứt khoát trong tiếng vỗ tay của cả lớp.
***
- 2! How do you do! I miss you so much, chụt- Toàn vừa thấy chị đã chạy
nhanh như bay vào lớp, ôm hôn thắm thiết trước bao nhiêu con mắt ngạc
nhiên và mấy chục cái mồm há hốc. Nó ôm thằng em trai vào lòng, cười
tươi như hoa( 2 chị em lâu ngày không gặp nên thể hện hơi quá, bà con
thông cảm)
- Why do you come here?
- Oh baby, you must know that… I come here to meet you.
- And…?
- Toàn đưa tay ra hiệu bí mật( về ăn đám cưới thì nói đại cho rồi)- see you soon, bye
- Bye
Chia tay thằng em, Minh lập tức bị bao vây bởi đám bạn
- ai vậy mày?
- Bạn trai hả?
- Đẹp trai quá đi
- “Dzịt kều” hả?
Minh không nói gì, cười cười rồi đi về chỗ, bắt gặp cái mặt hầm hầm của
Chí Hiếu, ném cho nó cái nhìn lạnh lùng, Hiếu bỏ đi ra ngoài. Nó nhìn
theo Hiếu, không hiểu tại sao hắn ta lại tỏ thái độ như thế( híc, người
ta bức xúc khi thấy Heo ôm người khác mà con kiss lên má nữa đó). Nhi
nhìn nó với Hiếu, mỉm cười.
Sáng sớm, mới ra tới cổng Hiếu đã thấy nó với thằng con trai kia ôm hôn vẫy chào
- người gì đâu mà tự nhiên như chốn không người- Hiếu
- ô hay, chuyện nhà người ta- nó kênh lại
Cả buổi học nó và Hiếu im lặng, không khí trong lớp trầm xuống, mấy đứa
nói nhau không nên đụng vào quả bom nóng là Chí Hiếu. Giờ ra chơi vẫn
không khá hơn, ra về thấy Toàn vẫy tay, nó chạy sang đường, 2 chị em đi
taxi về
- đi thôi Hiếu- Nhi giục
Hiếu không nói gì, đi theo Nhi mà vẫn quay đầu lại nhìn theo bóng chiếc taxi.
Mấy ngày sau vẫn vậy, hễ về là Hiếu lại thấy nó đi với người con trai trên chiếc taxi.
Tối, từ cửa sổ phòng Hiếu phóng tầm mắt sang nhà nó, đèn phòng Minh
sáng, cái thằng con trai đó là ai, sao nó lại thân mật với Minh như thế.
Hàng đống câu hỏi cứ xoay trong đầu Hiếu. Không được, phải kêu thằng
Huy bê đê tìm hiểu.
****
Ngày đám cưới của cậu, nhà Minh đã có mặt đông đủ, ông nội, ba mẹ đều về
dự. Minh khoác tay Toàn đi vào lễ đường trước ánh mắt ngạc nhiên của cả
lớp, theo sau là cô Ngọc, à không mợ Ngọc và cậu Hòa.
Trong thánh đường, chứng kiến cảnh cậu mợ thề trao nhau yêu thương, lòng nó chợt nhớ về hình ảnh của nó lúc 10 tuổi.
“ - bé Minh ngoan nha, lớn lên anh Nhật sẽ lấy bé Minh làm vợ
- thiệt không anh?
- Thiệt
- Vậy khi đó cũng tại thánh đường này, anh sẽ nói giống như cô Janet và chú Brown chứ
- ừ, khi nào em lớn”
Tiệc cưới
- nè, bà nói cho tui biết cái thằng kia có quan hệ thế nào với bà đi- Huy bê đê kéo tay nó
- hey, come here, introduce yourself- Minh gọi Toàn
- hi!- Toàn vẫy tay chào mọi người, quay sang chị- E or V?
- V
- Ok,Chào các anh chị, em tên là Nguyễn Hoài Thanh Toàn, sinh viên năm nhất trường Bolton, ngành kiến trúc.
- Nguyễn Hoài Thanh Toàn, Nguyễn Hoài Bình Minh?!- Phát lẩm nhẩm
- 2 chị em- Quỳ hỏi nó
- Dạ, em là em trai chị Minh, hiện tại đang sống và học tập tại Anh.
- Vậy mày thì sao?-Trinh Đen nhìn nó dò xét
- Tao ở chung nhà với nó- Minh thản nhiên (Bạn đang đọc truyện tại WapHack.Vn, chúc bạn vui vẻ)
- Mày sống ở Anh???- cả đám hét lên, biết cái sự to mồm giữa đám cưới nên tụi nó dịu xuống
- ừ
- hèn chi nó cứ y như ở trên rừng mới xuống biển
- vậy toàn bộ thông tin trong hồ sơ học sinh là sai à- Huy thắc mắc
- không, chỉ 1 phần thôi- nó tiếp tục ăn
Huy bê đê nhìn Chí Hiếu ánh mắt biết tội, Hiếu lườm lườm.
- bà này giấu giếm anh em, phạt!-Diễm My đè cổ nó
- đúng đúng, phải phạt
- phạt gì mày Hiếu?
- tao không biết- Hiếu nhìn nó cười tươi( ui hiểu lầm đã bị xóa bỏ, phải cười là đúng rồi)
************
- Hiếu, sao Hiếu vẫn cứ im lặng với Nhi vậy?
- Nhi đã là quá khứ, Hiếu không muốn nhắc lại
- Chả lẽ, Hiếu… thương Minh thật sao?
- Đúng, Hiếu thích Minh đó
Hiếu và Nhi trò truyện nơi góc khuất của đám cưới, đâu hay rằng Toàn đã
nghe thấy hết tất cả. Toàn nhìn chị gái, trong lòng có cái gì đó ngập
ngừng, muốn nói lại đành thôi.
- nếu như Hiếu nói vậy, Hiếu đi theo Nhi- Nhi nhắm tay kéo Hiếu đi theo
ra trước mặt Minh- Hiếu nhìn thẳng Minh nói đi, nói những gì Hiếu đã nói
với Nhi thì Nhi sẽ không bao giờ làm phiền Hiếu nữa
Bất ngờ trước thái độ của Nhi, và cũng trước bao nhiêu đứa bạn, Hiếu thu mình lấy hết can đảm
- Hiếu thích Minh
Nghe xong câu đó, Nhi vụt chạy, Minh toan chạy theo thì bị Hiếu nắm tay lại
- đừng đi….
Nhi: mình đã chọn con đường học tập và gác việc tình cảm sang 1 bên,
nhưng khi đặt chân đến nước Mỹ thì mình mới chợt nhận ra rằng trái tim
mình mãi luôn hướng về người ấy, dẫu khi trở về biết sẽ mất người ấy mãi
mãi, nhưng mình muốn nổ lức bằng chính bản thân giành lại, nhờ Minh
không nói chuyện với Hiếu 1 thời gian những tưởng rằng Hiếu sẽ trở về
bên mình, nhưng hình như đó lại là điều giúp mình nhận ra rằng: tình cảm
là thứ không thể níu giữ khi nó không còn thuộc về mình.
*****
Những ngày sau đó nó và Hiếu im lặng, Nhi thì đã trở lại Mỹ và tiếp tục học. Trước khi đi Nhi để lại cho Hiếu 1 lá thư
“ Hiếu, cho Nhi xin lỗi. Ngày trước Nhi ra đi vì Nhi nghĩ việc học quan
trọng nhất, nhưng khi đi rồi Nhi mới biết mình đã sai. Chúc Hiếu và Minh
luôn vui vẻ. Tạm biệt”- đọc thư Nhi, Hiếu mỉm cười.
****
- con không được để chị 2 biết- giọng mẹ Minh
- ba cho chị về cũng vì muốn tốt cho chị
- nhưng con sợ nếu chị biết anh Nhật đã thành cha xứ, chị ấy không chịu nỗi đâu ba à- Toàn thở dài
- em vừa nói gì, anh Nhật làm sao- Minh đi nhanh xuống lầu
- chị 2 chưa ngủ sao?
- con- ba mẹ Minh đồng thanh
- nói mau, anh Nhật làm sao?- Minh mất bình tĩnh- đưa chị ví của em, nhanh lên
- dạ- Toàn lật đật rút ví đưa chị
- chị mượn thẻ tín dụng, con sang Anh- Minh vừa khóc vừa lao ra đường-
sao anh không chờ em, anh đã hứa mà, Nhật ơi- taxi, sân bay Cam Ranh.Phần 2- lớp học siêu quậy
13. Quá Khứ và Hiện Tại
Anh Quốc
Minh đứng trong thánh đường, nước mắt lăn dài nhìn theo dáng anh, người
Minh yêu. Vẫn ánh mắt ấy, nụ cười ấy, giọng nói ấm áp, nhưng khoảng cách
giữa anh với nó quá xa vời.
Quá khứ
Anh Nhật là con của bạn ba nó, anh hơn nó 5 tuổi, nó- anh- Toàn luôn là bộ 3 quậy phá, đi đâu cũng có nhau.
Với nó, anh luôn là chỗ dựa vững chắc trong tâm hồn, là người hiểu nó nhất, anh luôn nhẹ nhàng quan tâm và thương yêu nó.
- thằng Toàn chơi ăn gian, tới lượt chị chứ, anh Nhật, chị mới tới em dít hình- Nó lừ mắt nhìn Toàn
- em không chịu, lâu lắm- Toàn cương lại
- Toàn ngoan nào, em phải chờ tới lượt mình như thế mới vui- Nhật nhẹ nhàng
- Dạ- Toàn
Nó là 1 đứa lí lắc, ngồi không yên. Cũng tại vì ba mẹ cứ tưởng nó con
trai nên thế, suốt ngày nó và thằng Toàn cãi nhau chí chóe, Nhật luôn là
người giải hòa
- đồ tham ăn, phải biết để dành chứ- nó giật cây kem từ tay Toàn
- huhu, em méc mẹ, 2 không cho em ăn kem
- mày méc đi, ai kêu mày tham ăn, không để dành( kem mà để dành hả trời, đúng là con nít)
- Minh sai rồi, cho Toàn ăn hết đi, cái gì để dành chứ kem mà để dành nó chảy nước hết- Nhật giải thích
- Hehe, thấy chưa- Toàn chu mỏ
- Xì, ăn đi, nói nhiều- nó cũng chu mỏ
****
- hôm nay Minh và anh Nhật sẽ rải hoa cho đám cưới cô Janet và chú Brown nhé- mẹ vừa mặc váy cho nó vừa nói
- dạ, khi nào con được mặc áo đầm như cô Janet hả mẹ- nó lắc lắc
- khi nào con gái của mẹ yêu thương ai đó và muốn kết hôn thì con sẽ được mặc váy cưới- mẹ xoa đầu nó
- dạ.
Đám cưới.
Cô Janet là người trông nom nó và Toàn, làm việc nhà, chú Brown là người đưa sữa cho gia đình.
Nhạc đám cưới vang lên, nó và Nhật cùng đi vào, vừa đi vừa tung cánh hoa hồng, chốc chốc nó và Nhật lại nhìn nhau cười.
Khi cô Janet và chú Brown trao nhau lời thề thiêng liêng trước sự chứng
kiến của mọi người, nó xiết tay Nhật, nhìn Nhật cười, Nhật nhìn nó nói:
- bé Minh ngoan nha, lớn lên anh Nhật sẽ lấy bé Minh làm vợ
- thiệt không anh?
- Thiệt
- Vậy khi đó cũng tại thánh đường này, anh sẽ nói giống như cô Janet và chú Brown chứ
- ừ, khi nào em lớn
Thời gian trôi đi, 5 năm sau, nó đã thành thiếu nữ.
- anh Nhật- nó hét thật to khi thấy Nhật trước cổng trường, chạy lại cười nói vui vẻ- anh tới chở em về à!
- ừ, mà nè, em lớn rồi sao cứ như con nít vậy, đi đứng nhẹ nhàng, từ tốn thôi- anh xoa đầu nó
- hì hì, anh nói cứ y như mẹ em, thời buổi này mà cứ bắt em phải như bà già 80- nó chun mũi
- em mà cứ quần hộp, áo thun đội mũ sụp, ba lô thế này thì ai mà dám theo.
- em đâu cần ai theo, có anh làm vệ sỹ cho em là được rồi.
- kiêm luôn tài xế- Nhật nháy mắt
- đúng đúng- nó lí lắc.
****
Nó bước vào lớp, mặt vui hớn hở, thấy nhỏ bạn đang ngồi rầu, mặt thảm thảm, nó hỏi
- hey, what’s up?
- Break up- Nancy thở dài
- Why?
- ….
- Hey, come on, keep your smile and forget it.
- Min( Minh), come here!- Sara ló đầu vào cửa lớp vẫy nó.
Nó leo lên bàn, chạy nhanh ra cửa
- help me!- cô bạn nhìn nó với ánh mắt van nài
- about what?
- @#$%^&*
- Ok.
Nó nhận bức thư rồi chạy tới lớp của Tom
- hey, it’s your.
- …Love letter?! Haha- Tom cười lớn( chảnh đây)- you ‘re not my style, too fat, short, idiot!
Nó không nói gì, nắm tay hình quả đấm, thoi thẳng vào trong bụng của Tom.
- think twice before you open your mouth.
Quá bất ngờ trước hành động của nó Tom đứng bật giậy, nắm cổ áo nó, nhấc bổng nó lên( cao hơn nó cả 2 cái đầu đấy).
- what the hell are you?!
Nó tính đánh nhau với tên này, cũng may là giảng viên vào lớp nên không có chuyện gì xảy ra.
Về tới nhà gặp Nhật nó đã xả 1 trận
- em chưa thấy thằng con trai nào tồi như thằng Tom đó, nói năng như mấy thằng gangster.
- Bình tĩnh đi nào
- Tưởng cao hơn em là ngon à, còn dám nói em mập, lùn ngu nữa chứ. Nó
dám so với em không, học không bằng người ta, chỉ có cái mã đẹp trai mà
ngon à, thứ như nó cho cũng không thèm, tự nhiên Sara thương cái thằng
khùng đó- nó tức xì khói
Nhật không nói gì chỉ nhìn nó cười.
- thằng đó mà được 1 góc của anh thội em cũng mừng- nó dựa vào vai Nhật
Anh vuốt tóc nó.
- đừng trẻ con thế.
- Trẻ con gì nữa, em năm nay đã 15 rồi nhá, 3 năm nữa anh phải thực hiện lời hứa với em trong thánh đường đấy
- Anh…
- Anh tính nuốt lời- nó ngồi bật dậy, nhìn Nhật
- À,… không, anh …chỉ là… ừ thôi chờ em 18 tuổi đã nhá.
- 18 tuổi anh sẽ phải lấy em, hehe
Cũng vì lời nói ấy của anh mà nó đã chăm chỉ học như điên, cần mẫn,
trong 2 năm nó hoàn thành các môn, bước vào năm cuối của đại học thì nó
phải bỏ dở để về Việt Nam, trước khi đi nó đã nói anh chờ nó 1 năm, vậy
mà.
Lời anh nói ngày nào vẫn vang bên tai nó, như ngày hôm qua thôi, nhưng sao giờ đây anh lại không thực hiện lời hứa.
Nó nhìn lên tượng Người, nước mắt chảy không ngừng “ con đã tin tưởng
Người, tại sao Người lại đưa anh ấy rời xa con, tại sao chứ, con không
tin đây là sự thật, Người làm vậy là không công bằng với con”, nó khóc,
khóc miết, thời gian cả ngày nó cứ đến nhà thờ để được nhìn thấy anh.
Tuyết rơi ngày càng dày, nó vẫn đến nhà thờ, đứng trước nhà thờ nó nhìn anh như van xin
- Why?
- I’m sorry!
Trong bộ đồ cha xứ, giọng nói anh hiền hòa, nhẹ nhàng. Nó đau đớn, lại khóc và ngất xỉu khi anh quay đi.
Tỉnh lại nó thấy mình đang ở trong bệnh viên
- 2 tỉnh rồi à?!- Toàn
- Cho 2 tới nhà thờ- nó ngồi dậy
- 2 đừng làm thế nữa, vô ích thôi- Toàn ngăn nó- anh Nhật đã thành cha xứ, không gì có thể thay đổi được
- Em tránh ra, mặc chị- nó vùng vẫy, nước mắt trào ra
- Con không được đi- ba nhìn nó nghiêm nghị- đừng làm Nhật thêm đau khổ, hãy để nó bình tâm đi con
- Con không biết, anh Nhật đã hứa với con mà….
- Con còn nhớ mùa đông năm con 14 không?! khi ấy con nhất quyết không
chịu ở nhà, cứ nằng nặc đòi đi trượt tuyết. Nhật nó chiều con nên đi
chung, rồi con mắc kẹt trong bão tuyết, mình nó đi tìm con, lúc con bình
an thì nó bị cảm nặng, sau đợt cảm đó Nhật đã không còn khả năng sinh
con, nên nó quyết định đi tu- giọng ba trầm xuống- đó là điều không ai
muốn.
Nó nghe ba nói nước mắt lăn dài, chính là nó, tất cả lỗi tại nó, nó giằng vặt mình. Mẹ đưa cho nó lá thư của anh
“ … em đừng khóc, anh không thích em khóc chút nào, em phải cười vui
nghịch phá mới là bé Minh của anh chứ. Không phải lỗi của em, là do anh
bất cẩn thôi, em phải sống vui, khỏe, và thành công, anh muốn nhìn thấy
em tốt nghiệp, anh sẽ mãi luôn ủng hộ em, em gái của anh….”
Hai từ em gái anh viết trong thư làm tim nó đau nhói
- em gái!- nó nhìn xa xăm.