Ai cũng có những khó khăn, niềm đau riêng, nó có, Vũ có, Tuấn cũng vậy, chỉ có thể so xem nỗi đau của ai lớn hôn thôi. Nó, mọi ng cứ nghĩ là sung sướng nhất. Đẻ ra đã xinh đẹp đã có đôi mắt to, trong sáng, có đôi lông mày thanh, có chiếc mũi cao và có làn da trắng mịn. Lớn lên trong 1 gia đình giàu có, có đủ cả cha lẫn mẹ. Nhưng có mấy ai hiểu dk nỗi đau quá khứ của nó, đó là máu và nước mắt. Chẳng lẽ cái gia tài khổng lồ tự dưng rơi vào đầu gia đình nó sao? Ông trời đâu có bất công như thế. Gia đình nó đã chịu bao khổ, bao niềm đau mà có ai biết. Chẳng lẽ từ 2 bàn tay trắng ba nó có thể dựng lên cái cơ đồ to lớn của ngày hôm nay?.... Ngày trc gia đình nó chỉ buôn bán bình thường và có dư giả nhưng từ khi cha nó nhúng tay vào xh đen thì mới phất lên, tiền vào như nc, rồi vs cái trí óc thông minh của mình ông đã dựng lên cơ nghiệp. Nhưng đi đôi vs thành công là sự nguy hiểm vì vậy nó và anh Bảo dk huấn luyện từ bé, dk rèn luyện tiếp xúc vs xác chết vs máu từ bé, còn bao lần bị bắt cóc, bị đe dọa…nước mặt… nụ cười…đan xen vào nhau… Nhưng thật nức cười khi có dk cả cái gia tài lớn này, bố nó vẫn ko thỏa mãn, muốn có nữa cơ, vì vậy an hem nó phải gánh vác … rồi bao nhiêu chuyện sẽ xảy ra… (bố nó liên kết vs liên bang buôn bán vũ khí) Còn Vũ như đã nói cậu chịu sự cô đơn từ bé … Vs Tuấn, cs “bình yên” của cậu kéo dài cho đến năm 8t. Bố cậu làm chính trị, suốt ngày chỉ quan tâm tới công việc, mẹ cậu dần xa đọa rồi ngọa tình, rồi đúng hôm sinh nhật cậu, bố cậu đã tự tay…giết mẹ cậu. Một bi kịch, 1 gia đình tan vỡ, 1 nỗi đau trong lòng con trẻ…Cậu đau, cậu buồn nhưng ko dám nói ra, cậu xa lánh bố, xa lánh mọi ng, tự nhốt mình trong cái thế giới riêng (rồi cũng có ngày nó kéo cậu ra, may thật). Để rồi khi ko kiềm chế dk, nó trỗi dậy, nó như 1 con quỷ vậy, có thể giết bất cứ ai xung quanh. Ngày 12/8, ngày sinh nhật cậu, cũng là ngày mẹ cậu ra đi (tìm đường cứu nc he he), ngày mà cậu đau nhất. Vậy mà cậu vẫn phải đi du lịch sao?\ Trên máy bay Vũ và 1 con nhỏ ngồi chung 1 hàng ghế Nó và Tuấn ngồi chung Quỳnh +V.Anh Thành cũng đi nhưng ngồi 1 mình và luôn phóng tầm mắt về phía Vy, nhinfko chớp luôn (cu cậu kết Vy oy`, đây gọi là ty sét đánh) Vy ngồi ngả ra sau ghế và nghĩ tối câu nói sáng nay của ba “con đi chung vs con trai chủ tịch Trịnh và ngài chủ tịch Liên hợp quốc vì vạy phải biết nắm bắt. Con hiểu ý ta chứ? Ba yêu con. Chúc con đi bình an!” Tuấn vẫn ngồi yên, cậu lấy cái tai nghe ra nghe nhạc. -Thưa quý khách! Xin mời tắt điện thoại, máy bay sắp cất cánh VŨ đang chơi game, nhìn lên thấy cô tiếp viên đang nhìn mình bằng ánh mắt hình trái tim cộng vs ánh mắt con nhỏ ngồi bên cạnh, cậu nổi da gà -Chết tiệt! Ông tổng thống ki bo kiệt xỉ, sao ko cho dùng máy bay riêng đi, bực hết cả mình. -Ê cu, ca vừa thôi mà bỏ đầu ra cho tôi ngắm người đẹp! _Thành đẩy đầu nó ra để nhìn nó -Háo sắc! _Vũ đánh cho 1 câu rồi cố tình ngồi che – Tao nói thật nhá, con nhỏ đó thích tao rồi nên mày đừng có mơ đi _Vũ thì thầm vào tai Thành -mày next đi, đồ con gà! -Mày là đồ con bò -Con gà -Bò… Cả 2 lại cãi nhau, Vy ngồi trên ko nhịn dk cười, bò và gà là cái tên nó đặt mà, h lại dk sử dụng nhiều như vậy -Này?! Mình nghe vs nhé! _quay sang Tuấn nó nói giọng nhẹ nhàng và nở nụ cười sát thương lớn, nhưng cậu ko có phản ứng ì, kể cả khi nó lấy tai nghe của cậu cho vào tai mình. Nó cứ ngồi như thế, cậu cứ ngồi như thế, cả 2 ko nói ì. Thành ngồi dưới tức quá -Mẹ kiếp, phải tao thì tao đã nắm tay dk rồi -Tao thì đã hôn dk rồi ha ha…_Vũ Đến nơi là buổi tối nên cả lũ lăn ra ngủ Sáng sớm hôm sau Thành cố tình dậy sớm định sang phòng Vy kêu đi tập thể dục cùng (ý đồ đen tối) -Ai đây? Có chuyện ì vậy? _nó nói vs giọng ngái ngủ khi có tiêng gõ cửa -Cậu có thể đi tập thể dục cùng tôi ko? _lời nói ngọt ngào dk thốt ra từ miệng cậu “mẹ kiếp phá giấc ngủ của mình, con bò điên, bực mình quá đi thôi” -OK đợi mình chút! “xí, ko phải để giữ mối quan hệ tốt đẹp vs gia đình cậu thì tôi đếch them đi, hừ hừ” Nó đi ra vs bộ đồ thể dục, tóc búi cao, trông rất dễ thương -Gọi cho Quỳnh và V.Anh nữa nha _nó đề nghị -Uk _mồn thì nói thế thôi nhưng ruột gan thì đang tức điên lên kia kìa, cu cậu muốn đi riêng cơ. Họ đang đi thì gặp Tuấn cũng mặc quần áo thể dục, đoán là cũng tập thể dục buổi sáng -A, Tuấn, đi chung đi! _Quỳnh mừng rỡ, kéo Tuấn đi cùng _con này nó tự nhiên thế đấy) –À gọi luôn cả Vũ đi đi -Khỏi, con gà đó chưa dậy đâu _nó chán nản nói -Hả? _cả 3 cung đồng thanh -À hi hi, tôi đoán, tôi đoán í mà, cậu ta chưa dậy đâu hì hì _nó cười chữa cháy -Đúng đó, nó chưa dậy đâu, h có tiên mới gọi dk nó dậy thôi. _Thành hiểu chuyện nói -Nhưng ai lại để cậu ta ở lại _Quỳnh tiếc nuối (phải có trai đẹp đầy đủ cho bà này ngắm chứ) Họ đi đến phòng Vũ gọi nhưng ko có ai tl -Ko có chìa khóa thì cậu ta ko dậy đâu _nó nói -Có! -Hả? -Ella ta đây mà, tất nhiên là có chìa khóa rồi ha ha_ Quỳnh cười đắc í rồi rút chum chìa khóa ra (công phu từ bé của Quỳnh đó, những lúc cấp bách phải sử dụng chiêu chôm chìa khóa của cô nàng) -Hôm qua mình xuống phòng bảo vệ lấy thêm chìa khóa 2 phòng cậu (chỉ vào nó và V. Anh) nhưng thấy cả chum của phòng VIP nên lấy luôn, ai ngờ hữu dụng ha ha.. -Ella, tôi nghe cái tên này ở đâu rồi nhỉ? _Thành thắc mắc khi cả bọn đã đi vào. Bước vào phòng VŨ, cậu ẫn đang ngủ rất say, mọi ng gọi nhưng ko dậy. -Để tôi! _nó ra tay, vẫn ciêu cũ nhưng hiệu quả cao. NÓ dùng gậy đập vào chuông báo động, cậu ta ngay lập tức ngồi phắt dậy -Đi thể dục chứ? -Ko, dẹp đi _cậu lại nằm xuống -Ko đi này!.._chưa kịp nằm thì đã bị Thành lôi đi sềnh sệch -còn con nhỏ phong bên? _nó thắc mắc -THôi kệ cho nó ngủ đi_ Quỳnh hồn nhiên đáp -Ì chứ, có mỗi thể dục thôi mà cũng lôi cả lũ đi là thế nào? Mệt chết đi dk _Vũ nhắm mắt (ông này giỏi nhỉ, nhắm mắt mà vẫn đi dk), giọng nói còn ngái ngủ. -Cẩn thận! _mọi ng kêu lên Bộp…biết ngay mà, thích nhắm mắt đi hả. Vũ đập đầu vào 1 cây dừa, từ đó tỉnh hẳn. “mẹ kiếp từ h mình ko bao h ăn dừa nữa, cho chúng nó ế luôn. Đến mày mà cũng dám trêu ông hả? hừ hừ bực mình thật đấy”_Vũ nghĩ “Cho chết, tên đầu gà ngu dốt, ha ha ha ha” nó cười thầm trong bụng -Mọi ng, đợi tôi vs _1 con nhỏ chạy đuổi theo -Nhỏ đó là ai vây,? Bộ chúng ta quen hả? _Vũ ngết mặt ra Bốp…….. -Cái đồ trí nhớ con gà!_ nó tự dưng lấu tay đập vào đầu Vũ -Cậu…_Vũ tưc nhìn nó “ôi trời ơi, mình vừa làm cái ì vậy?, Quên mất, quên mất. Lạy chúa. A men!” -Hì hì, sr sr, mà đây là ng mà thắng cùng cậu trong phủ tổng thống đó, sao quên nhanh thế, hì hì _nó nở nụ cười dễ thương -Giả nai kìa! _Việt Anh ghé sát vào tai nó thì thầm. NÓ quay sang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn cậu, muốn nói “Cậu vừa nói ì? Các cụ nhà cậu vừa nhắn vs tớ rằng cho thằng Việt ANh xuống chơi vs các cụ cho vui đấy! Tôi giúp nhé!”. Còn V.Anh ngay lập tức lơ đi,cái dáng vẻ ngông nghênh, cái kiểu ta đây biết hết rồi, ko phải dấu -Ơ mà sao Vy biết biệt danh của Vũ là gà thế nhỉ? _Thành chợt lên tiếng, ánh mắt long lanh nhìn nó. -À hì hì (ko cười ha ha ở đây đâu , ngại lắm ) à… ừ thì…À lúc trên máy bay mình có nghe 2 ng nói chuyện vs nhau nên biết í mà hì hì… -Uây Vy tinh í thật đấy, đúng là mẫu con gái của mình đấy ha ha. Mà vy thích những ì đấy? (bố bày lợi dụng quá đi) -Hả? -À ha ha ko còi, tên này _chỉ vào Vũ- là gà í mà ha ha -Cậu có muốn chết ko hả? Tôi vứt cậu ra biển chi cá xuyn xuýt ăn bây h. _Vũ bức xúc, nãy h bị dìm -SAi rồi, xin xít kêr -Thì sao? -SAi chính tả chứ sao nữa. Chữ thì như gà bới lại còn sai chính tả. Ko hiểu giáo viên lp 1 cho cậu lên lp kiểu ì nữa. Tôi phải tìm con mụ đấy và kiện mới dk. Cả lũ ngán ngẩm “Trời ơi, quỷ xa tăng đang làm ì nhỉ? Sao ko đến bắt 2 tên này cho rảnh nợ nhỉ?” _nó nghĩ thầm “ôi ôi mình là nguyên nhân cho 2 anh í cãi nhau kìa, ha ha, về phải kể vs tụi bạn mới dk, ha ha…” con nhỏ vừa nãy thầm nghĩ. Tuấn dường như ko thể đợi dk nữa, tai nghe nhạc và chạy lêc trc -Ơ, tên kia phải đợi mọi ng chứ? _Quỳnh gọi theo -Thôi trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, chúng ta đi thôi _Vy vẫy bảo 2 ng bạn đi -Ơ Vy, đợi mình nè! _Thành chạy theo Vy -Thằng trời đánh kia, có đợi bố ko _Vũ í ới gọi Thành -Ơ ơ, mọi ng đi hết rồi à, đợi em vs _con nhỏ sau 1 hồi suy nghĩ cũng trở về thực tại và chạy theo mọi ng Đi dk 1 hồi thì Quỳnh bỗng dừng lại hét lớn -Mọi ng, mọi ng, chạy thi đi, ai về nhất sẽ dk quà nhau -Quà ì? -Là…._QUỳnh ngập ngừng vid chưa nghĩ ra -Chọn 1 ng khác giới và kiss. OK! _Việt anh chen vào -OK, tán thành, tán thành _Thành nhảy cẫng lên rồi nhìn sang Vũ nói chuyện bằng mắt “-Tao nói oy`, tao sẽ hôn dk mà_Thành ánh mắt long lanh, đang tưởng tượng -Hừ, mày đừng có mơ, cơ hội nắm tay còn chưa có, mà nhỏ đó thích tao mà _Vũ nhìn ánh mắt đắc thắng -Đừng có khinh tao, cẩn thận, tao thắng tao sẽ hôn mày đấy _Thành ánh mắt nham hiểm -Oái, thằng gay, tánh xa tao ra _Vũ ánh mắt lo lắng (hời hợt), tay bịt mồm, đứng ra xa” Cuộc nói chuyện kết thúc. -Nào chạy nhanh lên Lúc đầu mọi ng chỉ chạy vs vận tốc bình thường nên ngàng bằng nhau, chỉ có con nhỏ ngu xi đó là chạy sau cùng. (mẹ í mặc váy ngắn đến đùi non, mặc áo cộc cách điệu, trang điển đậm, lại còn đi con 15 phân nữa. Ra mồ hôi để mà chết à). Còn khoảng 100m, mọi ng bắt đầu tăng tốc. Vy vượt Việt Anh và Quỳnh để lên vị trí thứ 3 sau Thành và Vũ. Tuấn dường như ko muốn tham gia vào cuộc thi nên vẫn bình thản mà chạy. Nó bỗng dừng lại, chạy ra phia Tuấn nắm lấy tay cậu và giục -Chạy nhanh lên nào Tuấn giật mình, tự dưng có cảm giác giật điện (từ trc đến h chưa có đứa con gái nào dám tự í động vào tay cậu). BÀn tay cậu bắt đầu nóng lên, cảm giác ấm áp và nhẹ nhàng. NHưng cậu ko quen, vs lại chỗ nó nắm cậu bắt đầu cảm thấy nóng, cậu tử rút tay mình ra khỏi tay nó, thụt lại phía sau. Nó thấy vậy ko tỏ ra khó chịu mà cùng lùi lại nắm lấy cổ tay cậu -Cậu ko muốn là ng phải về cuối chứ? Thế là nó kéo cậu đi suốt quãng đường. Vừa nãy Quỳnh và Việt anh đã vượt h thì lại bị nó cho hít bụi đằng sau. Thành thấy vậy thì tức tối, đếch có hứng chạy nữa nên dừng.Chỉ còn lại Vũ, cậu ko nhường ai hết, vẫn cố sức chạy về đích. Còn 10m, nó ko thể chạy nếu cứ kéo Tuấn dk, nó thả tay cậu ra và chạy lên. Khi bàn tay nó buông ra, cậu chợt thấy hụt hẫng, cảm giác đánh mất thứ ì đó mà mình mới tìm dk. Ko dễ chịu chút nào. Cậu dừng hẳn, và đi bộ đến. Còn 6m, cả 2 cùng gắng sức. Sắp đến rồi 3m…vẫn ngang nhau 1m…. Đến đích
3m…vẫn ngang nhau 1m…. Đến đích Cả 2 cùng chạm vào cửa khách sạn. Một lúc sau bọn họ mới đi đênsssssssssssssssssss -2 ng chạy như ăn cướp ấy, phải có tinh thần đồng đội chứ _Quỳnh nói -Thế rốt cuộc ai về trc đấy -Tôi! _cả 2 đông thanh -Tôi mà -Ko phải, là tôi -Rõ ràng tôi chạm tay vào cửa trc -Nhưng tôi chạm chân vào cửa trc, có ai nói là phải chạm ì vào trc đâu Việt Anh nhanh chóng ra hỏi bảo vệ (để 2 ng này cãi nhau thì đến sáng mai chưa chắc đã xong) -Please ask,in this 2 people,who has touched this door first? - Both at the same time touch the door! -Thanks -Cả 2 cùng chạm, h thì làm sao? _QUỳnh hỏi -Phần thắng thuộc về tôi! _Vỹ ướn ngực -Còn khuya! _nó dập tắt ngay cái hy vọng chiến thắng trong cậu -Ko ngờ 1 tiểu thư như cậu cũng có hứng chạy nhỉ? -Uk thì sao? Rèn luyện sức khỏe mà, hừ Bố nó đã dặn phải có mối quan hệ tốt đẹp vs cả 2 dòng tộc nhưng cứ khi gặp nhau là họ lại cái nhau, ko ai nhường ai. Dù có tỏ ra thục nữ đến đâu nó cũng ko chụi nhường cậu lấy 1 câu. -Thế h làm thế nào đây? _con nhỏ đó hỏi -Hai ng tự giải quyết đi dk ko? _Quỳnh quay ra hỏi -Ko! _cả 2 cùng lắc đầu -Nếu cả 2 ko chịu thế thì làm sao? _Con nhỏ đó hỏi tiếp -Vậy coi như hòa ko ai thắng cả _Quỳnh tl tiếp -Ko dk! _cả 2 tiếp tục đồng thanh -2 ng ko chụi làm hòa, vậy phải làm sao? _Con nhỏ đó tiếp tục hỏi -ĐI MÀ HỎI BỌN HỌ Í, hỏi tôi làm ì, bực cả mình, cả 2 tự hôn nhau đi _nó hét vào mặt con hỏ hỏi lắm. Thực ra nó cũng chẳng biết mình đang nói ì, nhưng đang tức nên nối đại ra. -KO thể nào _nó hét lên -Sao ko dk _Vũ cau mày nhìn nó Nó cố tình đứng ra xa cậu -Ì mà tránh tôi như tránh hỉ thế nhỏ kia -Sao? Thì… Chưa kịp để nó nói hết thì cậu đã đến gần nó, lấy tay túm cổ nó và hôn -Ư ư…_nói chưa kịp phản ứng Đúng lúc VŨ hôn nó thì Tuấn đi đến nơi, cậu chứng kiến hết, ko nói ì, cũng ko muốn ăn sáng, cậu bỏ đi luôn. -Vy, Vy thích ăn ì nào? _THành cứ sấn tới Vy hỏi -Chiều nay đi chơi ì đe. _Quỳnh vừa ăn vừa buôn -Thôi chiều ở nhà ngủ cho sướng, t ko đi đâu _nó lắc đầu –Mình về phòng trc đây -Ơ, sao đi sớm thế? _Thành tiếc nuối Chiều, khi ngủ dậy nó đi dạo quanh biển, ko khí ở đây thích thật. Nó ngửa cổ lên nhìn trời, đón những con gío nhẹ. Bỗng nó nghe thấy tiếng hét ở đằng xa -Cho mày chết này, dám có thái độ thế hả? _1 lũ đang xông vào đánh 1 ng và nó ghét nhất là cảnh đó. Thích thì 1 chọi 1, or đánh tập thể vs nhau chứ kiểu đánh hội đồng này, nó ghét. -Dừng lại mau! _nó đi ra chỗ bọn kia và hét lên -Đừng có can thiệp vào chuyện của bọn tao! _1 tên đầu cua quay ra nhìn nó rồi xua đi -Tôi bảo các ng dừng tay lại mau! _nó vẫn đứng đó -Con nhỏ này cũng muốn chết hả? _tên đầu cua tiến lên định tát nó nhưng bị nó đạp cho 1 nhát vào mặt, tím mắt. Cả lũ thấy vậy, tiến lên hết.Vs nó thì là chuyện bình thường như cân dg hộp sữa. Chỉ trong 5’ là nó giải quyết xong cái lũ ô hợp này -Ko sao chứ? _nó tiến lại gần tên bị đánh và hỏi. Cậu vẫn nằm im, ko cử động, nên nó nghĩ là bị thương nặng lắm -Cậu ko sao chứ? Tôi đưa cậu đến viện nhé! _nó lại gần định kéo tên đó dậy nhưng -Đừng động vào tôi! _tiếng nói trầm ấm vang lên, nghe rất quen, đây…đây…chẳng phải là Tuấn sao? Là hội trưởng lạnh lùng, ko ai dám động vào sao? Cậu đang làm ì ở đây kia chứ? Dù cậu có nói là đừng động vào cậu nhưng nó vẫn kéo cậu nên -Chúng ta nên đến bệnh viện. -Ko, tôi đã bảo là ko đi rồi mà -Thôi dk rồi. _nó đỡ cậu ra chỗ có ghế đá ngồi, lấy băng cá nhân trong ng ra nó băng cho cậu -Đỡ chưa? _nó hỏi nhưng cậu vẫn ko tl Một lúc lâu sau tự dưng cậu lên tiếng -Hôm nay….là sinh nhật tôi _giọng nói của cậu buồn buồn -Há? Vậy ko tổ chức tiệc mừng hả? Cậu bỗng quay sang nó rồi còn xoa đầu -Cảm ơn, tôi k sao?...Tôi mắc bệnh kĩ tính, ko chấp nhận dk dáng vẻ lôi thôi “sặc, mình lôi thôi sao, tên này, thật là” -Nhưng sao lại ko tổ chức? -Mấy tuổi rồi mà còn tiệc sinh nhật hả? -Thế cậu mấy tuổi? _nó hỏi lại -Này! Cậu đang giỡn mặt tôi đấy hả? -CHúc mừng sinh nhật cậu. _nó chổm lên nhìn cậu. Cậu ngạc nhiên nhưng ko nói ì -Tôi chúc mừng sinh nhật cậu, thật đó, thật mà, tin đi! _nó thấy biểu hiện của cậu như vậy tưởng là ko tin -Này, cậu muốn bị uýnh hả? Vừa nhăn nhó vừa chúc mừng sinh nhật! -Nhăn nhó ì chứ,cậu ko phải tự tin qua đấy chứ? -Chết tiêt. Đầu óc cậu kodk bình thường sao? Trong đám bạn của tôi trc đây cũng có 1 thằng tính lạ đời như cậu đấy. “ai ta? Tên này nói ai ta?” (Vũ chứ ai, ngày trc 2 ông này la bạn) -Ngày 12/8 năm ngoái mưa rất nhiều…._nó tự dưng nói rồi hơi bùn buồn -Sao cậu biết chuyện đó? -Tôi vốn thích học thuộc dự báo thời tiết mà, những ngày sau tôi đều biết hết. 13/8 trời nắng, 14/8 ít mây, mưa rải rác -Thiệt ko đó _mặt cậu ngơ ra -Ko, ha ha tôi đùa đó…Thực ra ngày hôm đó cũng là 1 ngày quan trọng đối vs tôi -Quan trọng ì? _Cậu quay sang hỏi, đây là lần đầu tiên cậu thắc mắc 1 chuyện nào đó của 1 người -Đó là bí mật của tôi nhưng tôi sẽ kể cho cậu. -Nếu vậy thì ko cần thiết đâu. _Tuấn cuismawtj xuống, đôi long mày khẽ nhíu lại -Đó chính là ngày tôi gặp mối tình đầu của mình, nên tôi nhớ là mưa rất nhiều. Hôm đó tôi bị ngã xe và cậu ấy đã đỡ tôi dậy -Nghe vẻ lãng mạng nhỉ? Thế có tốt đẹp ko? -Ko, à mà có. -Thế gặp ở đâu! -Trc nhà tôi -TÔI LÀM SAO BIẾT NHÀ CẬU Ở ĐÂU CHỨ? _ Tuấn bực mình –Sao cậu lại tâm sự vs tôi? Tôi trông dễ dãi lắm sao? -Hì ko phải thế, ngược lại khi nhìn vào mắt cậu thì thấy rất hồi hộp “khoan đã,cậu ta luc đầu nhìn rất xấu xa nhưng mình bị cuốn hút lúc nào ko hay, do khuôn mặt hoàn mĩ đó. KO phải ấn tượng đặc biệt nhưng mình ko thấy ghét mà còn thấy đáng yêu, muốn gần hơn” -Cậu lôi chuyện mối tình đầu ra nói rồi còn nói tôi thế hả? _Tuấn nhìn nó chằm chằm –Cậu là ng đầu tiên mà nhìn mặt tôi như mới đi đạp mìn về đấy. Sao mặt tôi có vấn đề hả? -Lông mày rơi xuống mặt cậu kia kìa, đừng có tưởng bở -Đồ ngốc, những lúc như thế này ko dk dùng từ đừng tưởng bở _cậu ta nói rồi dí sát mặt mình vào mặt nó. NÓ đỏ mặt, tưởng cậu định…thế là nhắm mắt lại và tru mỏ lên -Cậu đàn làm trò ì vây? Lông mày rớt xuống sao? Mau lấy ra giúp tôi đi. Nó giật thót mình, ngại chết đi dk, còn cậu thì thầm cười trong bụng Phù……nó đỏ mặt, thổi xong, nó đứng phắt dỵ -Ở đây có toilet ko nhỉ? -Sao mắc lắm hả? _cậu mở 1 mắt nhìn nó “chết tiệt, tên ********, dám bảo mình thế” -Biết rồi! Cậu ở nguyên đây nhé _nó dặn như dặn tre con -Cô gói giúp cháu cái này nhé _nó chỉ tay vào cái bánh gato trong tiệm –Đúng rồi ngày sinh nhật mà ngồi vs mình ở đây cũng thật tội nghiệp, thôi coi như làm ơn làm phúc vậy _nó nói là đi WC nhưng thực ra muốn đi mua bánh cho cậu Cậu ngồi đó chờ, và cũng chả biết tại sao hôm nay mình nói lắm thế. Nó nhìn cậu từ đằng sau. Thật đẹp, nó muốn lại gần Nó đứng trc mặt cậu “chắc cậu ta sẽ cảm động lém đây haha” -Cậu làm cái trò ì đấy? Đại tiện lâu thì cũng phải báo trc cho tôi chứ? Rửa tay chưa rồi hẵng về. “tên ********, dám nghĩ ta thế hả” -Cậu nói hôm nay sinh nhật cậu, ko có bánh chẳng phải buồn lắm sao? _nó giơ cái bánh lên trc mặt cậu nhưng cậu ko nói ì , mãi 1 lúc sau, cậu ta mới lên tiếng -Trông tôi giống du côn lắm hả? -À thì là do xì tai của cậu giống 1 kẻ xấu nên có thể co là như thế ha ha Tuấn lấy tay nhổ bỏ hết những cây nến trên bánh -Cậu làm cái ì vậy? tôi đã nhọc công chuẩn bị mà cậu làm nó giống như hòn than vậy hả? _nó bức xúc -Đi theo tôi! _Tuấn nói rồi cầm chiếc bánh bước đi - Ơ ơ sao cậu lại quăng nó đi hả, tên kia? _nó bực mình khi thành quả của mình bị ném vậy -Tôi ko quăng! -Cậu vừa ném nó xuống sông mà -Tôi đâu có ném, tôi chỉ gửi nó đi thôi -Này cậu đang đùa sao? Cái đó thì có ì khác nhau chứ. -Cậu ko thấy nó đang từ từ lặn xuống à
Buổi tối, sau khi ăn cơm, mọi người ngồi lại vs nhau -Chán quá, chơi zề đê _V.Anh -À chơi trò nói thật đê _con nhỏ đó hí hửng -Ko, trò đó cũ rồi, chơi trò nói dối đê, hê hê, ai nói dối mà mọi ng vẫn tin thì là vua nhá, haha…._Quỳnh đang định nói tiếp thì nó bỗng lên tiếng -Tôi, tôi có thể…_giọng nói hơi bé nhưng đủ để mọi ng nghe thấy, cái giọng nói trong trẻo đó -tôi, tôi có thể nói ra 1 bí mật ko? _nó tiếp tục -Vy, có chuyện ì vậy? NÓi đi mà…! MỌi ng im hết đi để nghe Vy dễ thương nói _Thành quay ngoắt 180 độ, vs Vy thì nhẹ nhàng, true mến, quay sang mọi ng thì giọng ra lệnh như vs bọn đàn em zậy.(thế mới nói khả năng của ng đẹp) -Tôi có thể nói ở đây ko? Tôi sợ rằng việc này…_nó ngập ngừng -Bực mình quá, nói thì nói mau đi, con nhỏ lắm chuyện này _Vũ hầm hực -Vậy, tôi sẽ nói, tôi sợ h ko nói thì sẽ ko đủ cam đảm để nói nữa, vì vậy…_-giọng nói vẫn nhẹ nhàng, khuôn mặt có chút bối rối -Trời ơi, nói lẹ đi, hnay lại dở chúng, nhỏ này _Quỳnh ko quen vs cái thái độ của nó -tôi…tôi…thích 1 ng trong số các cậu -Hả? _mọi ng cùng trố mắt nhìn biểu hiện của nó, khuôn mặt đỏ, thái độ e ấp, ngại ngùng, đúng chất 1 cô gái đang tỏ tình -Ai? Ai? Thằng khốn nào đấy? Ông cắt! _Thành tự dưng nhảy dựng lên -Tôi…tôi có thể nói ko? -NÓi đi _mọi ng sốt ruột -Tôi nói sợ mọi ng sẽ…_nó vẫn bản mặt đó, cái giọng úp úp mở mở -Nói đi, ko phải sợ, ko ai dám đánh bà đâu. Nếu ai dám tôi sẽ _nhìn sang Thành, cậu giật mình –“Thiến” _Quỳnh trừng mắt -Hic, sao bà lại làm như thế? Sao lại bỏ bạ bè thế hả Vy? Trời ơi là trời, sao tôi khổ thế, nó bỏ bạn bè mà đi theo trai kìa, hic _VAnh giả vờ khóc lóc thảm thương –Này tôi nói cho bà biết nha trên đời này ko có thằng đàn ông nào tốt hơn tôi đâu, vì vậy bà….Á _chưa nói hết câu thì cậu bị Quỳnh cho quả vào đầu -Nói năng linh tinh, cứ dạy xấu con nhà lành, cậu ko im đi dk à? -KHổ! Câm hết đi! _Vũ cáu Tuấn koi nói ì, chỉ ngồi nhìn nó. Nó nhìn quanh, nhìn Vũ, rồi nhìn Tuấn, cậu chợt giật mình -Tôi…tôi thích…tôi, ha ha h a ha ha _nó ngồi ôm bụng cười -Này đưa cậu ta tới viện tâm thần đi ! Quả này nặng rồi. Mau _Vũ tỏ vẻ khẩn trương thúc giục Thành -Ha ha ha, tôi lừa dk mọi ng rồi nhá, h aha. Mọi ng nai quá, h ta là vua ha ha…_nó đứng lên ghế cười ha hả, cái dáng điệu của vua chúa Cũng chả hiểu tại sao mà nó lại ko giữ hình tượng nữa, thoải mái trc mọi ng. Có 1 cảm giác rất thân quen, như đã biết nhau từ lâu lắm rồi -Ha ha ta là vua, vì vậy ta sai ì m.n(mọi ng) cũng phải nghe. Tên kia (chỉ vào Vũ )mang nc lên đây, còn cậu (chỉ vào Thành) mang đồ ăn lên. Mau. -Sao lại là tôi? _Thành và Vũ đồng thanh -Tôi là vua! NHanh lên _nó giục Thành đi ra cửa, còn Vũ vẫn ko chịu di mãi cho đến khi dk Thành lôi ra ngoài -Chết tiệt, cậu bỏ ra! _Vũ càu nhàu -Còn 2 ng (chỉ vô 2 đứa bạn thân) -Ko phải lại bắt chúng tôi làm ì đấy chứ? -Đứng lên _nó ra lệnh, 2 ng đứng lên -Chết tiệt mắc bẫy rồi_VAnh nói, vì đã biết tính nó, chắc chắn đứng lên sẽ có ngồi xuống -NgỒi xuống! (biết ngay mà) -Đứng lên -Ngồi xuống -ĐỨng lên Nó nói 2 ng đứng lên ngồi xuống liên tục -HA ha zui ghê, đang định sai bảo 2 ng còn lại thì Vũ cả Thành vào 2 cậu vừa ngồi xg thì mất điện -Há? Mất điện sao? ởi hawail mà cũng dở chứng thế này sao? _Quỳnh nói -Chết tiệt! Nát hơn tương! _Vũ phán Bỗng có tiếng nổ lớn, nó hét lên, vốn đã sợ bóng tối, lại còn thêm cái này nữa. Nó thót tim, nhảy vào ôm cậu. Trời tối, chả biết ai vào ai, nó cứ vơ bừa 1 lúc sau, nó mới chịu bỏ ra, ng đó ko nói ì, nó về chỗ của mình và chả quan tâm đã ôm ai và ng đó thấy như thế nào. M.n bình tĩnh lại và bắt đầu nói chuyện -hay nhân dịp này chúng ta kể chuyện ma đi _Thành -KO! _nó phán -Sao vậy? Hay mà_ Thành vẫn ko hiểu ì - Ha ha hay mà hay mà _Quỳnh và VAnh nói, nhìn nhau, rồi nhìn nó -Tôi tán thành, kể đi _Vũ vỗ tay -Tôi ko có ý kiến _Tuấn nãy h mới lên tiếng, lại còn nói đúng câu nó ghét, nó liếc mắt nhìn cậu, tỏ thái độ, cậu cười. -Đúng đó, đúng đó, m.n kể đi _con nhỏ đi cùng ko biết thân biết phận lại còn lớn lối -Các người…(tức ko nói dk)…kể thì kể đi! - Dk tôi sẽ kể trc _Vũ – Tôi nghe nói ở đây có 2 con ma nữ, nó đã chết ở chính ngôi nhà này. Cô đã hiến dăng tất cả mọ thứ của mình cho tên đàn ông đó, nhưng ông ta chẵng những ko đáp trả mà còn ngoại tình. Ông ta mua cho cô, 1 ngôi nhà ở đây(và sau này thành khách sạn), bảo cô chờ và cô cũng chờ nhưng ko ngờ ông ta ko trở lại nữa, mãi đến khi trở lại thì lại dẫn theo ng đàn bà khác. Cô ta vì tức giận đã giết 2 ng kia rồi cũng tự tử luôn. Nghe nói cô ta vẫn sống trong ngôi nhà này và ám những ng ở đây. Cô ta lập ra 1 lời nguyền, rằng nếu có cặp nào mà đến đây thì… -Hay hay …_nó vỗ tay tán thưởng (sặc sợ ma mà thế)nó sợ ma thật chứ ko sợ nghe kể -Cái ì đằng sau cậu kìa _Vũ chợt hét lên và chỉ ra đằng sau nó. Nó tưởng đùa, quay lại -Cái ì?........Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa _nó sợ qua chạy ngay ra chỗ Quỳnh và ôm lấy nhỏ Cái bóng đằng sau nó, tiến lại gần…… ………………………….. Chính là … con nhỏ đi cùng bọn nó. KHi Vũ đang kể thì nhỏ ta khát nc, định ra uống, Vũ chợt chỉ vào nhỏ nên nhỏ quay lại, anh sáng ngoài của chiếu vào mặt nhỏ cộng vs mái tóc dài buông xõa. Trông giống y như 2 con ma. Khiến nó thét lên Bùm Bùm Bùm…_ngoài của sổ bỗng có tiếng nổ -Là pháo hoa, ha ha _nó hét lên rồi chạy ra ngoài cửa Thì ra vừa nãy mất điện để chuẩn bị cho màn pháo hoa này, chứ hawail mà cũng mất điện sao? -Đẹp quá, đẹp quá_nó hét và nhảy cẫng lên. Nó khá trẻ con , luc vui thì sẽ quên hết mọi chuyện m.n đi xg dưới, đang có 1 bữa tiệc -Ha chơi nào, chơi nào_nó chạy tung tăng Đến 1 luc mệt thì cần cốc nc (theo nó) lên uống -Đừng! cả Quỳnh và VAnh đều lên tiếng nhưng nó đã uống cạn rồi. mặt bắt đầu đỏ ửng lên. Đây toàn rượu mạnh mà. Nó say ngay, say luôn. NÓ đi ra chỗ m.n -Các người…sao ko gọi tôi chơi cùng hử? _giọng nó say say -Cậu (chỉ vào Vũ rồi chỉ lên trời) lên hái sao cho tôi. Mau -Cả cậu(chỉ cào Tuấn)đi nốt đi, ai hái dk nhiều hơn tôi sẽ thưởng ha ha _nó cười rất chi là vô duyên, còn 2 cậu thì cứ đứng đó, đơ ng ra đấy -Thôi dk rồi. Mau ra đây _nó nói khi 1 lúc mà ko có ai lên tiếng. Nó kéo tay 2 ng ra hồ bơi rồi quay lại nói vs những ng còn lại -Các ng, đứng đây làm trọng tài, nghe rõ chưa? Quỳnh cả VAnh ngán ngẩm, khi nó mà say hay khi tức thì đừng nên cãi, cẩn thận nó phang cho mấy cái ấy chứ -Các ng có dám ko? 2 cậu ko hiểu ì, cứ nhìn nó. Nó xốc tóc lên, vuốt vuốt tóc, vì là buông nên nó thoải mái nghịch. Trông lúc này nó thật là đẹp, đẹp hơn bao h hết. Đặc biệt là dưới ánh trăng trông nó càng quyến rũ hơn. Nó cười 1 nụ cười tươi hôn hoa, trông nó thật dễ thương. 2 cậu đúng nhìn nó, 1 vẻ đẹp, 1 vẻ ngây thơ của cô gái 17t. Nó quá đẹp 2 ng phải ngỡ ngàng. Chưa kịp ngắm nó hết thì Bộp…_)nó đẩy 2 người xuống nc từ phía sau rồi cũng nhảy xuống -Xem ai nín thở dk lâu hơn nhá! _nó nói rồi ngụp đầu xuống nc. 2 ng thấy vậy cũng ko thể để mất mặt nam nhi, cũng ngụp xuống m.n chạy ra xem 1’ ko có động tĩnh ì 2’ vẫn chưa có ì 3’ Vũ bật lên, ko chịu dk nữa 4’ Tuấn lên 5’ nó mới ngoi lên, phụt nc ra rồi cười ha hard-Ha ha 2 ng kém quá đi_nó nói rồi bơi lên, 2 cậu cũng lên, m.n ai cũng vỗ tay tán dương Quỳnh chạy ra đắp cho nó cái khăn tắm vào ng rồi đưa nó lên phòng. Nó đánh 1 giấc đến sáng. Sáng Nó vươn vai dậy, khi vscn xong nó ra ngoài -Đi gọi đầu gà dậy nào_thói quen ko biết dk hình thành từ bao h -Đi đâu keerr? _Quỳnh ngạc nhien hỏi -Hả? _nó bị bất ngờ -Đi chơi thôi _Chưa kịp để nó suy ngĩ, Quỳnh đã kéo đi Nên du thuyền -Đi đâu đây? _nó thắc mắc -Du lịc bằng du thuyền ha ha, hề lô ng đẹp _Thành từ trong chạy ra Tất cả mọi ng đã lên thuyền Dk 1 lúc thì nó chạy ra mui thuyền hóng gió, giang 2 tay ra, y như kiểu nhân vật chính trong phim Titani.đang hóng gió vui vẻ, tâm hồn đang bay bổng thì -Ngã này! -Á…… Vũ đi ra, 1 tay giữ nó 1 tay đẩy nó xg. Nó thì vì ko giữ dk thăng bằng nên ngã vào ng cậu. đỏ mặt. nó đẩy Vũ ra -Tên kia! Ta đang tâm hồn bay bổng, ko khí lãng mạng biết bao nhiêu. Thì…tự dưng có 1 con gà quay từ trên trời rơi xuống, đụng đúng vào ta, làm tụt hết cả hứng, hừ khốn kiếp thật -Ko ngờ cô lại nói ra những lời như thế, con nhỏ chảnh chọe -Bảo ai là con nhỏ chảnh chọe hả? -Thế bảo ai là đầu gà hử? -Mi -Ngươi -Có mi í -Là ngươi thì đúng hơn Hừ hừ 2 ng hằm hè nhau -2 ng im lặng dùm cái đi, như cho vs mèo í _Quỳnh cau có -Tên kia, sao ng ko nhường ng đẹp hả? Mún chết ko? _Thành chạy ra -Thôi mệt quá tôi đi ngủ cái đã Kệ cho m.n đang cãi nhau, nó đi vào đi ngủ Nó ngủ 2 mạch cho đến chiều dù m.n có gọi thế nào cũng ko dậy. M.n chơi cứ chơi, đùa cứ đùa, kệ, nó vẫn ngủ Đến tận xế chiều nó mới mò dậy, kiếm cái ì đó bỏ vào mồm rồi ra hóng gió tiếp Đang nhìn ngắm thì tự dưng nó thấy 1 chiếc nhẫn pử gần gầm thuyền, nó cúi xg nhặt Một chút nữa thôi… Một chút nữa…. Sắp dk oy`……… Nhưng “á” nó kêu lên và ngã xuống nc -Hazzzz nản ghê, mày ko có duyên vs tao rồi nhẫn ởi. Haxxx dù ì cũng ở dưới nc rồ đi chơi tí vậy_ nó nhân cơ hội bơi đi chơi luôn. Cuộc du ngoạn kết thúc, nó định về tàu. Nhưng sắp về đến tàu rồi nó lại bị chuột rút Nó tê Nó ko thể bơi dk nữa Nó kêu lên Mọi người đang làm ì?..........